Trần Đông Phương lúc này mới đứng dậy nói với ông Chín: “Mau tát nước ra nhanh chóng hạ huyệt thôi.”
Ông Chín lúc này mặt mũi vẫn hiện lên nét kinh hoàng nhưng cũng hiểu được thời gian gấp gáp, nhanh chóng gọi mấy người tiếp tục xuống huyệt tát nước ra ngoài, quan tài hạ huyệt lập tức lấp đất. Bởi thời gian quá gấp nên một số lễ tiết nhỏ được bỏ qua, trực tiếp lấp đất lên quan tài, sau đó mọi người vái lạy ông Ba, quất ba roi rồi giải tán. Đợi tới lúc mọi người đều giải tán rồi tôi vẫn còn nghe được tiếng xì xầm nghị luận những chuyện xảy ra hôm nay.
Tôi cũng chuẩn bị đi về nhà, chuyện xảy ra ngày hôm nay vẫn khiến tôi cảm thấy khó chịu, mặc dù đây là chuyện nhà họ Trần bọn họ. Đúng lúc này Trần Đông Phương gọi tôi: “Diệp tử, lát nữa chú phải đi rồi, đi cùng chú tới Lạc Dương thăm Trụ tử đi.”
“Không đợi thất đầu của ông Ba sao?” Vốn theo tục lệ trong bảy ngày đầu sẽ đều bày lễ long trọng, sau đó mới bày tiệc rượu.
“Không đợi, thời gian của chú không nhiều.” Trần Đông Phương nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây