Trần Đông Phương đã nói như vậy, tôi không thể không nói ông không nhất định phải lo những chuyện này, tôi chỉ có thể gật đầu nói: “chú Đông Phương, chú đã có dự định của mình rồi”
Thực ra tôi không phải kẻ ngốc, tôi cũng hiểu Trần Đông Phương nói không can thiệp, nhưng thực ra đã can thiệp rồi, tôi có thể cảm nhận được ông ấy là một người rất bình tĩnh, những gì ông ấy đã làm và nói với Đường Nhân Kiệt cũng có một ý nghĩa khác. Theo những gì tôi hiểu, dường như có một sự quy tắc ngầm hoặc điều gì đó đằng sau toàn bộ những chuyện xảy ra ở Phục Địa Câu. Quy tắc này được lão Lưu và người đứng sau Trần Đông Phương phải tuân theo và giữ nó. Quy tắc này có lẽ là không được giết người, cho nên bây giờ Đường Nhân Kiệt đã phá vỡ quy tắc này, cho nên Trần Đông Phương mới nói như vậy.
Trần Đông Phương gật đầu, ông ấy dường như không muốn nói nhiều, cũng không muốn lãng phí thời gian, cho nên nói rất thẳng thắn, khiến người ta cảm thấy câu tiếp theo của ông cùng câu trước không có liên quan gì. Câu tiếp theo của ông ấy là: “Chú, anh Thiên Hoa và Đường Nhân Kiệt năm xưa là đồng đội, ba người tụi chú có mối quan hệ rất thân. Người ngoài gọi tụi chú là tam giác sắt. Đường Nhân Kiệt chắc chắn đã nói với cháu về điều này, chắc chắn cậu ta không hề nói dối. Anh Thiên Hoa lớn tuổi hơn hai chú và cũng rất quan tâm đến tụi chú. Chú tin cháu cũng có thể thấy rằng tên Đường Nhân Kiệt này không phải là người coi trọng tình cảm.”
“Ồ, cháu không có ấn tượng tốt về ông ta,” tôi nói. Tôi không nói rõ ràng, nhưng ý tứ rất rõ ràng, tức là tôi có ấn tượng rất tốt về ông ấy.
Trần Đông Phương mỉm cười với tôi, vỗ vai tôi nói: “Đường Nhân Kiệt sẽ không bao giờ nói cho cháu biết, trước khi cha cháu biết anh ấy sắp chết, anh ấy đã nói cho Đường Nhân Kiệt biết về bí mật 12 hang quỷ mà anh ấy đã phát hiện ra, hy vọng cậu ta có thể giúp anh ấy tiếp tục điều tra, nhưng Đường Nhân Kiệt rất nhanh sau đó đã đưa thông tin của cha cháu cho lão Lưu để lấy phiếu bầu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây