“Người trẻ tuổi quả nhiên giỏi.” Bàn Tử mỉm cười.
Tôi nói với Bàn Tử: “Được rồi, bây giờ là mấy giờ rồi? Đừng gây rắc rối cho Tiểu Vương nữa. Cáo già như Đường Nhân Kiệt làm sao mà tìm được bằng chứng việc ông ta đã làm chứ. Tôi ở bên ngoài bệnh viện ăn cơm, nhìn thấy chiếc xe Jinbei đó, biển số xe đã bị che, những kẻ giết người cũng có kinh nghiệm giống như trên tivi vậy, bọn chúng đều đeo khẩu trang và găng tay nên dù có điều tra cũng không phát hiện được gì ”.
Tiểu Vương nói một cách khó khăn: “Không phải tôi không dám điều tra Đường Nhân Kiệt, chỉ cần ông ta phạm pháp, tôi nhất định sẽ điều tra. Nhưng Diệp Tử nói đúng, Đường Nhân Kiệt có công ty lớn như vậy, ông ta làm những việc này chắc chắn sẽ không xuất đầu lộ diện, đúng là làm người khác khó chịu.”
“Được rồi được rồi, Bàn Tử tôi biết, chuyện này các cậu không tiện điều tra, nhưng cậu cũng không tệ, Bàn Tử tôi thích cậu, lúc nãy tôi trêu cậu thôi, mau chóng thu đội, đêm khuya rồi.” Bàn Tử nói.
“Để phòng hờ bọn côn đồ quay trở lại, chúng tôi sẽ cho người ở lại bảo vệ sự an toàn của các anh. Tất nhiên tôi sẽ chọn ở lại.” Tiểu Vương mỉm cười với chúng tôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây