Vớt Thi Nhân

Chương 104: Bùa im miệng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trần Nhị Cẩu tức muốn ói máu, nhưng bất kể hắn có mở miệng ra như nào cũng không thể nói được. Sau khi bị Bàn tử cười nhạo xong Trần Nhị Cẩu thực sự giống như một độc phụ nhe răng giơ móng vuốt lao về phía Bàn tử. Bàn tử chỉ cười lạnh một tiếng một cước đạp bay Trần Nhị Cẩu ra xa khiến hắn bò cũng không bò dậy được.

“Cảnh sát ở đây sao anh dám đánh người? Đồng chí cảnh sát, tên béo này đánh người các anh không quản sao?” Lập tức có người đối chất với cảnh sát, chỉ to mồm chứ rụt tay rụt chân không dám tiến lên. Tôi vừa liếc qua nhìn thì ra là anh họ của Trần Nhị Cẩu.

Lúc này tiểu Vương đi tới nói: “Xin lỗi, tôi nhìn thấy là vị này đang phòng vệ, là thôn dân động tay trước.”

Tiểu Vương nói xong thì thấp giọng nói với Bàn tử: “Vừa phải thôi. Anh đưa hắn ăn cái gì mà biến thành câm luôn rồi?”

“Bùa ngậm miệng. Nội trong ba ngày mà tôi không giải cho thì lưỡi của hắn sẽ thối rữa. Đồng chí cảnh sát anh không thể chỉ dựa vào một mảnh giấy mà định tội anh béo tôi chứ?” Bàn tử nói.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)