Ánh trăng mờ ảo.
Thiên Không Chi Thành lơ lửng giữa tầng mây, giống như một chiếc đĩa bay khổng lồ, bay vun vút tới mục tiêu kế tiếp.
Giang Hàn cất bước đi tới bên cạnh thiếu nữ áo trắng, chỉ nhìn thấy khuôn mặt thiếu nữ dưới ánh trăng sáng như ngọc, trong lòng chợt động, không khỏi liếc nhìn vầng trăng tròn vành vạnh, cảm khái nói: “Ánh trăng đêm nay thật đẹp!”
“Ta không biết ánh trăng có đẹp hay không, nhưng mà Giang đại quan nhân đúng là rất bận rộn...! “
Đông Phương Nhất Tâm nhịn không được liếc hắn một cái, không chút lưu tình mà vạch trần nói: “Như thế nào, một bên muốn công thành, một bên thừa dịp rãnh rỗi nghĩ biện pháp tới đây trêu chọc ta một chút?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây