“Đã tới Nguyệt Nha Hồ.”
Tần Phong liên tục tốc biến, sau vài lần thân ảnh của hắn đã xuất hiện bên cạnh Nguyệt Nha hồ, ven bờ là lùm cây rậm rạp, hoa thơm cỏ lạ mọc khắp mọi nơi. Nước hồ xanh như ngọc bích, gợn sóng lăn tăn, cả một vùng bờ hồ đẹp hoang sơ như một chốn thế ngoại đào nguyên.
Giống như tên gọi của mình, hai đầu Nguyệt Nha Hồ hơi hẹp, ở giữa phình to, thoạt nhìn tựa như một vầng trăng khuyết. Diện tích Nguyệt Nha Hồ khá lớn, ít nhất hơn vạn héc-ta.
“Công chúa điện hạ, bảo tàng ở đâu?”
Nhìn mặt hồ rỗng tuếch, Tần Phong nhíu mày một cái, lấy ra vòng ngọc trên cổ, ngón tay liên tục chà xát lên bức phù điêu nhỏ chạm nổi trên mặt dây chuyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây