Nhưng vừa mới kêu tiếng đầu tiên, miệng của cô đã bị Lệ Diệu Xuyên phét vào một vốc báp rang bơ lớn, ngăn chận tiếng kêu của cô chỉ trong giây lát.
Lệ Diệu Xuyên tháo kính râm và khẩu trang xuống, làm ra vẻ không vui nhìn cô.
“Em không có tay hả? Còn muốn tôi đút đến bao giờ nữa?”
“Anh không lầm đấy chứ? Vừa rồi tôi cầu xin anh đút hả? Lệ Đại thiếu gia, có lúc tôi rất hoài nghi ——” không biết anh có nên đến khoa thần kinh khám tổng thể không?! Nhưng vừa nghĩ tới chuyện, dù sao bây giờ anh cũng được coi là mỏ vàng của mình, cô vẫn phải ôm chặt lấy đôi chân dài này, cô lại ngọt ngào cười nói: “... Lệ Đại Đại, đồ anh đút đặc biệt ngon! Hì hì...”
Nói xong, cô còn liếm liếm môi của mình, mà hành động trong lúc lơ đãng này lại làm hô hấp của Lệ Diệu Xuyên trở nên dồn dập, mặc dù ánh đèn trong rạp chiếu phim mờ tối, nhưng chính vì dưới ánh sáng mông lung như thế này, nên động tác này của cô càng nhìn giống như đang tán tỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây