“Nâng đỡ cô cũng không khó…” anh ta nói thật: “Tuy nhiên, muốn mời cả ba người cô nói đóng cùng một bộ phim là tương đối khó, chưa kể đến chuyện tiền cát xê cho mỗi người trong một bộ phim truyền hình là gần một trăm triệu, chuyện này rất khó nên tôi không dám hứa trước.”
“A, vậy anh xem có thể mời một trong ba người đó diễn vai nam chính trong truyện của tôi hay không, tôi nói với anh nhé, tôi đang viết bộ tiểu thuyết về chủ đề đô thị thần tượng, nội dung bộ tiểu thuyết là như thế này...” Cô tự rót cho mình một ly trà thảo mộc, mặt mày hớn hở trào hàng cuốn tiểu thuyết của mình.
Phó Dạ Bắc hỏi: “Vậy, cô muốn tập trung vào diễn xuất, hay là muốn làm biên kịch?”
“Tôi muốn là cả diễn viên lẫn biên kịch, chẳng lẽ không vừa làm diễn viên vừa làm biên kịch được sao? Anh đừng sợ, tôi không đóng vai nữ chính đâu, tôi chỉ diễn một vai nhỏ tuyến mười tám mà thôi, trong kịch bản thoáng lướt qua nam chính, rồi tương tác một cái là được, hơn nữa, tôi không cần bản quyền kịch bản, tôi sẽ cũng sẽ biên kịch lại và đóng vai diễn nhỏ miễn phí.”
Cô nâng khuôn mặt lên, chớp chớp đôi mắt to long lanh nhìn anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây