Mẹ Lệ đưa mắt nhìn quả táo như bị chó gặm trên tay y tá, lại quan sát miếng táo như tác phẩm nghệ thuật của Lý Phi Nhi, hai cái cách nhau một trời một vực.
Con bà đã quen sống trong nhung lụa, nhất định sẽ không ăn táo của y tá, bà cầm miếng táo của Lý Phi Nhi lên, muốn đưa qua.
Ai ngờ, người đàn ông trên giường, khẽ gật đầu, sau đó nói: “Cắn một miếng đi.”
Ba người phụ nữ trừng lớn mắt.
Hạ Tiểu Khê yếu ớt nói: “Cái này... không hay lắm đâu?” Dù sao quả táo này cũng là chuẩn bị cho Lệ Diệu Xuyên, cô cắn một miếng thì không hay lắm?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây