“Lệ Diệu Xuyên, em không có nói muốn nghe anh ca hát, kể chuyện loại chuyện làm khó anh này, cũng đã trễ như vậy, quấy rầy người khác không tốt lắm đâu.” Cô che miệng ngáp: “Đột nhiên em cảm thấy thật mệt, em đi ngủ trước.”
Sau khi bị dục hỏa đốt người, hai tròng mắt anh thâm thúy mê người: “Có thật là em sẽ ngủ được?”
“Đương nhiên.” Cô trả lời khẳng định.
“Được, vậy em đi ngủ.”
Nghe được anh nói như vậy, trái tim đang treo cao của cô cũng buông xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây