Giống như một con cá mắc cạn trên bờ, trong màn đêm tịch mịch, gió lạnh tàn sát bừa bãi trên người cô, ở xa xa phía sau, có người đang cầm một ngọn đèn, chân thành bước về phía cô, người tới vuốt ve thân thể lạnh như băng đang run rẩy của cô, ở lồng ngực khô héo của cô thấm vào một dòng nước thanh khiết, cô muốn lớn tiếng cầu cứu, lại khó có thể phát ra tiếng —— yết hầu khô nóng như muốn bốc cháy cuối cùng cũng có thể thư hoãn.
Cô lớn tiếng gọi tên anh, gọi tên người đàn ông là khát vọng là điểm tựa là tình yêu duy nhất cả đời này của cô ——
“Lệ Diệu Xuyên ——”
Nghe thấy tiếng gọi này, bên cạnh, một đôi bàn tay ấm áp dày rộng nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô.
Giọng nói trầm thấp mị hoặc của người đó vang lên: “Đừng sợ, anh ở đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây