Hạ Tiểu Khê: “Các cô không hỏi người dân bản xứ, những chuyện có liên quan đến nhà máy thuốc nhuộm kia sao?”
“Có hỏi, nhưng người ở đó đều trả lời ấp úng, rõ ràng là đang giấu giếm chuyện gì đó, hoặc phải nói là, có người đang đè chuyện này xuống ở sau lưng bọn họ, vậy nên bọn họ không dám hé miệng dù chỉ là nửa câu. Trước mắt mà nói, điều duy nhất chúng tôi không thể hình dung ra được là —— cho dù Trần thị chúng tôi có rất nhiều đối thủ, nhưng bọn họ cũng không có khả năng móc nối với người không liên quan bên nước Y, mục đích bọn họ muốn chuyển loại thuốc nhuộm vải có độ bức xạ cao cho chúng tôi tiêu thụ là cái gì?”
Tần Nặc nửa dựa người ở trên ghế, điều tra thông tin về các nhà máy sản xuất thuốc nhuộm ở nước ngoài: “Vậy giá cả của loại thuốc nhuộm đó có gì khả nghi không?”
“Qủa thật giá cả của bên công ty đó rẻ hơn sản phẩm ở trong nước, nhưng cũng không rẻ quá mức.”
“Lúc ấy có khoảng bao nhiêu công nhân viên tiếp xúc với thuốc nhuộm và lô vải kia?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây