Nước thuốc nhớp nhúa, chà sát quanh bụng cô.
Ngón tay anh thon dài, vững vàng cầm máy kiểm tra đặt trên tử cung cô tìm kiếm dấu hiệu thai nhi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tiểu Khệ đã hiện lên màu gan heo.
“Chuyện đó.... Lệ Diệu Xuyên.... nếu em nói với anh, đứa bé của em, có lẽ, nói không chừng vì xấu hổ, cho nên chơi trò trốn tìm với anh, anh có thể....”
Động tác kiểm tra của Lệ Diệu Xuyên hơi cứng ngắc, ý trong lời nói của Hạ Tiểu Khê làm cho anh mơ hồ cảm thấy bất an, lúc nãy anh vừa quét mấy vòng ngay tử cung, ngay cả chút xíu dấu hiệu cũng không có, hơn nữa nhìn bộ dạng hai mắt cô lóe lên, xấu hổ lại lúng túng, anh có thể khẳng định được câu trả lời ẩn sâu trong lòng, trầm giọng nói: “Cho nên, em muốn nói với anh, thật ra thì em cũng không có mang thai?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây