“Trì Mặc Đình, anh đang nói gì thế hả! Bình thường anh vẫn coi tôi là loại người như thế sao! Nếu đúng là vậy, tôi hi vọng anh cút ngay cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh thêm một giây nào nữa!”
Người đàn ông nắm lấy cằm cô, tư thái kiêu ngạo: “Khương Trà Trà, tôi hi vọng cô có thể hiểu rõ một sự thật, trong mắt tôi, cô chẳng qua cũng chỉ là một tội phạm lường gạt, mà ai cho cô lá gan, cho cô dùng cái giọng điệu của bạn gái như thế để giáo huấn tôi, cô cho rằng cô xứng sao?!”
Khương Trà Trà đập một cái, hất rơi tay phải của anh xuống, ngẩng đầu lên, không chút kiêng sợ nhìn thẳng anh: “Cám ơn anh đã nói hết nhưng lời tôi muốn nói, tôi không phải bạn bè của anh, lại càng không phải bạn gái của anh, cho nên tôi hi vọng Trì thiếu anh có thể chú ý đến lời mình nói hơn một chút, nếu như quả thật cần về phương diện sinh lý, ra khỏi khu dân cư quẹo phải, có một thiên đường tắm rửa, chỗ đó có rất nhiều phụ nữ thành thạo đứng xếp hàng ‘giải ưu phiền’ cho anh đấy!”
Trì Mặc Đình nhíu mày thật sâu, hai tay không kìm được mà nắm chặt lại, gân xanh nổi rõ: “Được lắm! Được lắm!”
Khương Trà Trà bình tĩnh nhún vai: “Thật ngại quá Trì thiếu này, ở đây là nhà tôi, được luật pháp bảo vệ, hành vi này của anh bị coi là vô cớ xông vào nhà dân, là một nhân viên tư pháp, anh cũng không thể biết luật mà còn phạm luật! Mời trở về đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây