Cô hít sâu một hơi.
Lúc gọi Tiểu Manh là chồng, cô cũng không khẩn trương như bây giờ.
Môi đỏ nhướng lên, cô vươn tay, đặt lên lồng ngực tráng kiện của Lệ Diệu Xuyên, dùng cách tiếp xúc da thịt để anh cảm nhận được sự “nhiệt tình” của cô, sau đó, cô nghiêng người, ghé vào lỗ tai anh dịu dàng gọi một tiếng “Chồng”, giọng nói dịu dàng như mật ngọt: “Em gọi như vậy...” Anh có hài lòng không.
Lời nói nũng nịu chỉ nói được một nửa, hơi thở ấm áp lập tức ập về phía cô, anh bá đạo ngậm lấy bờ môi cô, bàn tay đỡ sau gáy cô, luồn vào mái tóc đen nhánh, không cho cô cơ hội chạy trốn.
Dục vọng nóng bỏng triền miên giữa môi cô, anh công thành đoạt đất hút hết mật ngọt trong miệng cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây