“Vậy Trì thiếu, tôi đã dựa theo lời sai bảo của anh, đuổi cô gái kia đi, nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước.”
Cô ra hiệu cho Trì Mặc Đình mở còng tay trên tay.
Trì Mặc Đình ung dung đối mắt với cô: “Chìa khóa đang ở trong túi tôi, muốn, thì tự mình lấy đi.”
Trong lòng Khương Trà Trà có một vạn con thảo nê mã chạy qua.
Nhưng, hết cách rồi, giờ cô đang yếu thế, ngoại trừ mỉm cười ra, không có cách nào khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây