.
Chân cầu thang, Cố Tuyết Vi đang được trợ lý đỡ người, khập khễng đi về phía các cô.
Vừa nhìn thấy Hạ Tiểu Khê, cô ta đã sợ hãi hơi nghiêng người về phía sau: “Sao cô...”
Hạ Tiểu Khê khinh miệt híp mắt lại nói: “Có phải cô muốn hỏi tôi, tại sao lại còn sống trở về hay không? Hắc, nếu tôi không còn sống xuất hiện ở đây, sao tôi có thể tự mình tới đây để cám ơn sự 'Khoản đãi thịnh tình' của cô tối ngày hôm qua chứ?”
Mộ Địch trợn mắt nhìn người phụ nữ đang nói lời ngông cuồng trước mặt mình: “Hạ Tiểu Khê, tôi thấy đầu óc của cô bị nước vào rồi đấy! Mới sáng sớm ra đã tới đây ăn nói linh tinh! Vi Vi nhà chúng tôi bị cô đẩy, bây giờ mắt cá chân vẫn còn sưng đỏ đây này, hơn nữa đầu gối cũng trầy xước rất nhiều, cô có biết hay không? Cô hại cô ấy thành thế này, cô ấy đã không trách cứ cô câu nào, vậy mà cô còn dám vác mặt về đây, trực tiếp hếch mũi lên trời, làm ra vẻ âm dương quái khí tới đây gây sự!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây