.
Ánh trăng chiếu vào trên mặt, không khí trong lành chui vào chóp mũi, theo giọng nói lo lắng của Lệ Diệu Xuyên vang lên, cô dần dần mở đôi mắt đã nhắm chặt ra.
Tất cả trước mắt đều đã sớm khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nắp giếng bị mở ra, vậy nên nơi này không còn là không gian chật hẹp nữa, ánh đèn sáng ngời đen xen với ánh trăng hoàn mỹ tạo thành luồng ánh sáng ấm áp, nằm rải rác trên đất.
Hàng mày nhíu chặc của cô, cũng dần dần giãn ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây