Phục Linh chăm chú nhìn động tĩnh của hai bạn đồng hành ngày xưa, thấy đối phương chịu thua thì thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng sắc mặt không tốt giơ tay chỉ lên trên:
- Lão thân đối xử bình đẳng với người tới sau, lại quay mặt vào tường trăm năm để tỏ thành ý!
Nàng nói rất quyết đoán, xoay người ra lệnh cho bốn người Bạch Nguyên:
- Khai hoang quan trọng hơn, không cho phép chậm trễ...
Một đám người không hiểu, chẳng biết tại sao gặp nhau, chẳng biết tại sao tranh chấp, lại chẳng biết tại sao trở về yên lặng như vậy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây