Trước sơn động, là một đống hài cốt, mảnh vụn cơ thể rơi lả tả, ngổn ngang lộn xộn.
Chỉ trong nháy mắt, hơn mười vị tu sĩ Hóa Thần, Nguyên Anh đều đã toi mạng. Thiên Sát Thiết Bổng vẫn cứ “ù ù rung động giữa không trung, chỉ là sát cơ lăng lệ ác liệt đang dần dần tiêu biến.
Hổ Đầu từ trên trời giáng xuống, đứng cách hiện trường khoảng ngàn trượng. Hắn kinh ngạc nhìn sơn động cùng với tình cảnh quen thuộc kia, vậy mà lại không dám bước đến gần nửa bước.
Con Hổ con kia tuy đã tránh thoát được một kiếp, nhưng lại hung hăng rơi xuống trước cửa sơn động trên sườn núi. Sau đó nó lại lung la lung lay bò lên, cũng hết sức mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên.
Hổ Đầu không nhịn được mà quay đầu nhìn quanh, trong lúc bối rối đã thu Thiên Sát Thiết Bổng về. Hổ ca hắn chính là một nhân vật không sợ trời không sợ đất, giờ khắc này vậy mà lại chợt thấy sợ hãi. Có lẽ, nỗi sợ hãi lớn nhất trong cuộc đời không phải là đến từ trời, cũng không phải là đến từ đất mà là phải đối mặt với mình trong quá khứ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây