Cao nhân chính là cao thâm mạt trắc. Vương giả chính là khí phách trắc hậu. Mà bất kể là làm việc hay là động tác thì đều như linh dương quải giác, không để lại dấu vết, lại như kinh hồng phi thiên, không thể nào đo lường được.
Lâm Nhất từ một tên tu sĩ vô danh bừa bãi đến từ bên ngoài, bỗng nhiên trở thành người đứng đầu Ma thành, rồi đột nhiên hành tung không rõ, lại bất ngờ trở thành Thiên Hoang Chí Tôn, còn dẫn người đánh Ma thành. Lần này lại đột nhiên bỏ thành mà đi, quả thật làm cho đám người Mã Minh Tử không biết phải làm thế nào, chỉ có thể im lặng nhận lệnh.
Ai bảo hắn là Chí Tôn của hai khu vực chứ, ai bảo tôn ti trận tự là không thể cãi chứ, ai bảo...
Ngắn gọn lại chỉ có một câu, cường giả chính là luôn tùy hứng như vậy.
Nhưng mà, Thiên Hoang mới là căn cơ của Mã Minh Tử và Thẩm Nguyên Tử. Hôm nay lại phải hiến dâng tính mạng trụ giữ Ma thành, thật không thể nghi ngờ nữa đây là tránh cho hai người bọn hắn dựa thể phát triển. Mà để cho Minh Đạo giỏi về quyền mưu tham dự chấp chưởng Ma thành thì chính là một loại chế hành và ước thúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây