Thiên Hoang, Minh Tuyền cốc.
Cảnh sắc sơn cốc vẫn không có gì thay đổi, Minh tuyền thanh tịnh như cũ. Chỉ là, trên mặt suối, có hai mặt gương đồng treo lơ lửng, chung quanh, vân quang hiển hiện.
Ở bên cạnh bờ suối, Minh Phu nhân một mình ngồi lặng yên cẩn thận dò xét. Qua hồi lâu, nàng mới phất nhẹ ống tay áo, vân quang biến ảo dần dần tiêu tán đi. Hai mặt gương đồng cũng chậm rãi quay trở về trong tay nàng. Mà nàng, thì vẫn nhìn chằm chằm vào mặt nước trong vắt, khẽ lắc đầu.
Trong tình cảnh không bị ai quấy rầy, có thể an tâm thi pháp, sự biến ảo của gương đồng càng thêm mê ly, chỉ là khó mà lần ra được manh mối.
Ài! Tình duyên một kiếp, cửu chuyển cũng phí thời gian. Hết lần này đến lần khác, hai nha đầu kia vẫn cứ dây dưa không rõ. Ân oán luân hồi như thế, làm sao mà đau khổ đến vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây