Mùi vị của hải sản cũng không hề tệ, hương vị vừa vặn, rất ngon miệng. Lâm Nhất nếm thử tất cả các món, sau đó buông đũa, nâng chén nhỏ lên uống, điệu bộ rất thản nhiên.
Nhớ kỹ năm đó, khi hắn vừa tiến vào Thiên Hoang, không thể không trốn đông trốn tây, ít khi lộ diện mà phải ẩn nhẫn. Kế đó, lại nghênh đón trận chiến ngươi chết ta sống ở Cửu Long trì. Sau hai mươi năm độ kiếp, lại đến lượt Minh Nhai nổi loạn. Hiện nay, rốt cuộc cũng an định, không chỉ nắm trong tay Thiên Hoang tam địa, hiệu lệnh ngàn vạn người, mà còn có Lão Long, Hổ Đầu và đệ tử bầu bạn. Trước mắt càng có mồi ngon rượu thơm, di tình tự nhạc, giống như sự khoái lạc bậc nhất trong nhân sinh, công thành danh toại, cũng vì vậy mà có chút hoảng hốt! Sự thật là vậy sao?
Đây chẳng qua là tạm nghỉ ngơi bên đường mà thôi, kế tiếp còn có thể phải nghênh đón cuồng phong mưa rào! Mặc dù tạm thời gió êm sóng lặng thì Lâm Nhất cũng muốn nhấc lên sóng gió...
- Sư phụ, trong bình ngọc này tuy không chứa càn khôn, nhưng có chứa rượu ngon nổi danh thiên hạ, vả lại hãy thả thích chè chén!
- Ồ... Nô Nhi tự cất?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây