Thiên Hoang, Minh Nhai.
Đỉnh núi Minh Nhai, hơn mười bóng người chen chúc một chỗ, tình hình khá là khẩn trương, căng thẳng.
Ở chính giữa là tám vị động thiên cao thủ, theo thứ tự là Lão Long, Hổ Đầu, Phương Nguyên Tử, Phương Minh Tử, Khổng Đạo Tử và ba người đàn ông khác khá lạ lẫm. Đám còn lại đều là phạm thiên tu sĩ, người thì siết chặt pháp bảo trong tay, đề phòng chung quanh, người thì khoanh chân ngồi, liều lĩnh điều động tu vi, pháp lực.
Chung quanh đỉnh núi, từng tầng cấm chế lấp lóe phát sáng. Dưới sự gia trì của pháp lực, hơi nước trắng xóa, hào quang mờ mịt, rực rỡ chói mặt, tạo thành một vách phòng ngự, dày chừng mấy trượng, hình dáng như khung chê, thế không thể phá vỡ.
Vịnh dưới chân núi, sớm đã đánh mất sự yên tĩnh và tường hòa lúc trước. Trên bờ cát bên bãi biển, vết máu loang lỗ, còn có bốn năm cỗ thi thể, thất linh bát lạc. Đình cỏ nơi này đã tan hoang, chỉ còn lại một nửa, trên cột gỗ bị gãy đôi, bốn chữ “Minh Nhai Hiểu Nguyệt trở nên thật chói mắt. Cách đống bừa bộn này một quãng không xa, có một đám tu sĩ lặng yên đứng vững. Trong đó có đám Minh Nhai trưởng lão như Mã Minh Tử, Lữ Nguyên Tử, Xuân Đạo Tử, còn có hơn hai mươi vị Động Thiên cao thủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây