Sau một phen biến cố khiến người ta hoa cả mắt, ba huynh đệ đã tụ lại với nhau.
Hổ Đầu nói không sai, vừa rồi thật đúng là hung hiểm vạn phần.
Vài khoảnh khắc tới gần Cửu Long đường, trong lòng Lâm Nhất liền xuất hiện một loại cảnh giác khó hiểu. Đó là một loại sợ hãi khi gặp phải sát khí và sống chết trước mắt mới có, đã có bao nhiêu năm rồi chưa từng xuất hiện. Mà khi Sử Bình hiện thân, cảm giác điềm xấu của hắn càng rõ ràng hơn. Cửu Long đường khe núi trống trải, dãy núi vờn quanh, rõ ràng chính là một nơi rất tốt để bày trận phục kích. Hơn nữa hành tích của Sử Bình quá mức quỷ dị, lại khiến người ta nghi ngờ trùng trùng!
Có điều trừ Sử Bình ra, xa gần bốn phía lại không có gì lạ thường. Hơn nữa Hổ Đầu và lão Long đã xông tới, chỉ muốn giết đối thủ có ý định trêu đùa kia cho thống khoái. Lâm Nhất hơi cân nhắc một chút, âm thầm lưu lại Nguyên Thần phân thân để để phòng bất trắc, bản tôn của hắn thì vẫn theo tới trong sơn cốc. Có lẽ, dùng phân thân cùng huynh đệ tới nơi hiểm yếu thì an toàn hơn. Mà nếu đúng là như vậy, hắn cũng sẽ không còn là Lâm Nhất!
Người trong phàm tục thường cảm thán, phàm là dự cảm, luôn là tốt thì không linh, xấu thì rất linh. Đạo lý nông cạn như vậy, đổi lại là ở nơi đây thì lại nói rất thông!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây