Khi tiếng động lặng đi, quang hoa phai nhạt, ngoài mấy trăm trượng có người chắp tay sau lưng thong thả bước tới.
Sau một thoáng, một nhóm bảy người chậm rãi tụ lại. Có người tay cầm phi kiếm, vẻ mặt xấu hổ; có người khom người cám ơn, mắt lộ vẻ kính sợ. Đương nhiên còn có người hết nhìn đông tới nhìn tây, giống như là không có chuyện gì.
Ánh mắt Nguyên Tín Tử vội vàng lướt qua, lập tức quay sang bóng người áo xám, mỉm cười nói:
- Lâm tôn! Kiếm trận ngươi vừa rồi thi triển quả thật là lợi khí trừ yêu tị tà! Chắc phải hơn một ngàn Hổ Ngạc đều bị ngươi giảo sát hầu như không còn, ha ha.
Lâm Nhất tuy tới trước mặt mấy người, nhưng vẫn nhìn rồi xa xa, không quên theo tiếng nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây