Một đám người lần lượt rơi xuống, đều thu thế không kịp, lập tức chen thành một đống, chật vật không chịu nổi.
Nguyên Tín Tử theo sau mà tới, tất nhiên cũng không có chỗ đặt chân. Hắn vốn muốn tránh né, chỉ là quá muộn, lập tức bùm một tiếng nện lên một thân người, nháy mắt liền dẫn tới tiếng mắng chửi. Mà khi hắn lảo đảo muốn đứng lên, đối phương đã sớm thừa cơ lách sang bên.
- Tiểu bối đáng giận!
Nguyên Tín Tử nhổ một ngụm nước bọt, hung hăng trừng mắt lườm xung quanh. Hắn thấy không ai còn dám càn rỡ, uy nghiêm không giảm vung vẩy cổ tay. Mà phi kiếm đang cầm tuy có hào quang lấp lánh, nhưng lại không vẩy ra được hoa kiếm. Hắn lại hừ một tiếng, phẫn nộ lướt qua đám người, giương mắt nhìn xung quanh, ngạc nhiên nói:
- Dưới băng nguyên không ngờ cất giấu một khe nứt lớn như vậy, đúng là khiến người ta ngạc nhiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây