Tiếng hô của Nguyên Tín Tử vừa vang lên, bóng người đột nhiên rơi xuống mặt đất.
Lâm Nhất vẫn ở ngoài mấy trăm trượng, cũng không ngờ lại cành mẹ đẻ cành con. Mà hắn ứng biến cực nhanh, người như gió bay đi, thân ảnh như điện, ống tay áo bên phải thuận thế chém ra, chín đạo hào quang pháp lực bắn nhanh tới. Chỉ trong nháy mắt, hắn lại đột nhiên dừng lại, mà thế chưa hết, không ngờ bị lắc lư lảo đảo.
Dị biến nảy sinh, người đi ba trăm trượng. Phía trước cuối cùng nhìn cái rõ ngay.
Gò đất hơi gồ lên lại không hề gây chú ý đó không ngờ vỡ ra từ giữa, rộng chừng hơn mười trượng, trái phải không thấy dài ngắn, hiển nhiên là một khe hở hiểm ác. Mà Nguyên Tín Tử rơi vào trong đó đã không thấy đâu, chỉ còn lại hai tay vẫn nắm chặt một khối nham thạch. Còn có chín đạo hào quang pháp lực tụ thành một cột, vắt lên mép khe, kéo dài thẳng tắp, giống như trĩu nặng, bức cho Lâm Nhất ở ngoài bảy tám trượng phải lắc lư trước sau mà thần sắc kinh ngạc.
Trước đây chỉ lo lưu ý xa xa, lại xem nhẹ dưới chân. Hơn nữa khí cơ của nham thạch màu tím mãnh liệt, có tác dụng ngăn cản thần thức. Ai ngờ bên trong đất hoang lại có hung hiểm bất ngờ. Chẳng trách Nguyên Tín Tử lại trượt chân ngã xuống, bên trong khe rãnh đó rõ ràng có thứ quỷ dị giam cầm tu vi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây