“... cậu điên rồi à, lái lên trên núi!?” Úc Tiểu Noãn nôn nóng ngồi dậy nhìn về phía trước, oh my god, quả nhiên là thằng nhóc này lái xe lên núi, kiểu này thì bọn họ chạy thế nào?
Cô quay đầu lại nhìn, chiếc xe kia vẫn bám theo phía sau bọn họ, chỉ là lần này xe của bọn họ đã bỏ lại chiếc xe kia một khoảng cách khá xa, dù đám người kia có dùng súng, cũng tạm thời không thể bắn trúng xe bọn họ.
Mặc kệ, chỉ cần có hy vọng là tốt rồi.
Úc Tiểu Noãn buộc mình phải nhanh chóng tỉnh táo lại, cô quay sang nhìn Không Nặc, nghiêm túc nói với anh ta: “Không Nặc, đường núi ở đây rất phức tạp, đường xá quanh co hiểm trở, chờ lát nữa cậu lái xe đi lên, đến địa điểm thích hợp, chúng ta sẽ xuống xe bỏ lại chiếc xe này, sau đó tôi sẽ dẫn cậu trở về.”
Không Nặc liếc mắt nhìn cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây