Úc Tiểu Noãn hoàn hồn lại, muốn bỏ bàn tay anh đang đặt ở hông của mình ra: “Anh đừng nói nữa, em hơi mệt rồi, em muốn trở về phòng nghỉ ngơi.”
Thương Dật Hàn thấp giọng hỏi cô: “Em còn muốn trốn đi đâu nữa?”
“Em không có trốn, em chỉ… không muốn nghe những lời say của anh.”
Nghe thấy vậy, Thương Dật Hàn nhìn chằm chằm vào cô, tay càng ôm Úc Tiểu Noãn chặt hơn, làm cô suýt không thở nổi. Hương rượu ngọt ngào vẫn tràn ngập khắp phòng, trong khoang mũi của Úc Tiểu Noãn cũng tràn ngập hơi thở của Thương Dật Hàn, trái tim cô đập liên hồi, nghe giọng nói trầm thấp từ tính của Thương Dật Hàn vang lên ở bên tai cô: “Anh là thật lòng.”
“... Anh nghỉ ngơi trước đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây