Úc Tiểu Noãn sửng sốt một lúc, nhớ tới mọi chuyện xảy ra lúc nãy ở quán cà phê, ngay sau đó con ngươi ảm đạm xuống: “Anh nói chuyện cha mẹ em? Yên tâm, em không yếu đuối như vậy.”
“Tại sao không yếu đuối?” Thương Dật Hàn bỗng nhiên nói, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Chẳng lẽ ở trước mặt anh, em còn cần ngụy trang?”
Nghe vậy, Úc Tiểu Noãn cười khổ một tiếng.
Trên môi cô còn lưu lại nhiệt độ nụ hôn lúc nãy của Thương Dật Hàn, bây giờ nhiệt độ đó biến thành một sợi dây đau nhói, trực tiếp thông đến sâu trong nội tâm của cô.
Anh lại còn nói, ở trước mặt anh, cô không cần ngụy trang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây