Mạc Sâm thấy cô như vậy, trong lòng cũng biết là cô đã đoán được ý đồ của Thương Dật Hàn, anh ta cười một tiếng, nói với Thương Dật Hàn: “Tổng giám đốc Thương, tất cả những lời mà chúng tôi nói ở trên thuyền cũng không phải là nói giỡn, lời nói đã nói ra rồi, giống như bát nước đã hất ra ngoài, đã đánh cược thì phải chịu thua, tất cả mọi người có thể làm chứng, anh đánh cược lớn như vậy, tôi cảm thấy, cần phải suy xét lại một chút.”
“Không cần phải suy xét lại.” Cánh tay của Thương Dật Hàn chống ở trên chiếc bàn bạc lạnh lẽo, lòng bàn tay chống dưới cằm, nhẹ giọng nói: “Thắng bại chưa rõ, anh không cần phải lo lắng nhiều như vậy, người thua, không nhất định phải là tôi.”
Câu nói cuối cùng ấy, trong giọng điệu của người đàn ông lộ ra một tia hài hước nhàn nhạt.
“Chỉ là, anh lấy vị trí tổng giám đốc ra để đánh cược, anh có thể làm chủ được không?”
“Tôi là chủ nhân của Thương Thị, anh nói xem?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây