“Cuối cùng cậu cũng sẽ trở lại cái nhà này, tôi rất xin lỗi vì biết rõ thân phận của cậu lâu như vậy mà không nói với cậu, không nói chân tướng mọi việc cho cậu, vốn dĩ tôi muốn, tìm một cơ hội thích hợp một chút, để cậu, và Dật Hàn Dật Tuyết đều có thể tiếp thu chuyện này, nhưng mà, tôi nghe xong nói những lời cậu nói, cậu nói, cậu và nhà họ Thương không có quan hệ, cậu muốn rời đi một mình, đứa nhỏ ngốc, sao cậu như có thể nói lời nói tịch mịch như vậy, tôi thật sự không nhịn nổi, chọn ngày chi bằng nhắm ngày, đêm nay tôi nói với cậu, câu và nhà họ Thương chúng tôi có quan hệ, mà tôi, chính là cô ruột của cậu, cậu và Dật Hàn Dật Tuyết, là anh em cùng cha khác mẹ!”
“Đừng nói nữa!!” Bỗng nhiên, Thương Dật Tuyết hét lên, cô ấy cầm chặt tay Thương Dật Hàn, nghĩ đến người mẹ chết, cảm xúc hoàn toàn bùng nổ: “Anh không phải anh của con! Anh ta là con trai của hung thủ giết người! Là con trai của hung thủ đã giết chết mẹ con!!”
Âm thanh khóc lóc gào thét của Thương Dật Tuyền xỏ xuyên qua bầu trời đêm, Thần Hi nhắm mắt lại, không đành lòng tiếp tục nghe thêm.
Tuy rằng không biết bọn họ trải qua chuyện gì, nhưng anh ta có thể đoán được, nhất định là chuyện rất đau khổ.
Ai cũng không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây