Úc Tiểu Noãn lại bị kích thích, muốn quay mặt đi, lại phát hiện bàn tay Thương Dật Hàn rất có lực, cô gần như bị giữ vững.
“Đừng trốn tránh, tối nay em không uống rượu, nhớ kỹ trợn to mắt một chút, thấy rõ ràng dáng vẻ anh ôm em, tránh cho hôm sau lại quên mất.”
Anh cười tới gần cô, bờ môi nhẹ nhàng bao phủ lên môi cô.
Trong mũi cô tràn ngập hơi thở của anh, thế nhưng lý trí nói cho cô, điều này không đúng, mọi chuyện xảy ra trong quá khứ sao có thể cứ tiêu tan như vậy được, có nhiều thứ, không thể quay về là không quay về được, bất kể miễn cưỡng thế nào cũng vô dụng, nghĩ tới đây, Úc Tiểu Noãn tỉnh táo lại, cô né tránh môi anh, nghiêng đầu kêu: “Anh... Không được chạm vào em... Chúng ta đã...”
“Em cũng có thể chạm vào anh mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây