Úc Tiểu Noãn và Không Nặc đứng chung một chỗ, biểu cảm kinh ngạc trên mặt hai người không khác nhau là bao.
Đương nhiên Giám đốc Lâm không mượn tay Thương Dật Hàn đứng lên, mà là thấp giọng kêu: “Thương tổng, dù sao tôi cũng là bề trên của cậu...”
Thương Dật Hàn cười khẽ: “Tôi biết giám đốc Lâm là bề trên của tôi, cho nên tôi mới không tự mình ném người phụ nữ của ông đi đấy.”
“Cái gì?”
“Giám đốc Lâm, ông chỉ nhớ rõ, ông là bề trên của tôi, thế nhưng ông đã quên, ai mới là chủ nhân của Thương thị sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây