Trong phòng hoa, những người đàn ông kia ý đồ bắt lấy Úc Tiểu Noãn, lại bị Úc Tiểu Noãn tay mắt lanh lẹ, chui xuống dưới cánh tay của bọn họ, sau đó cô cởi giày cao gót làm vũ khí, đâm vỡ trán một người đàn ông, hai tay nắm chặt lui lại một bước, đánh rớt răng cửa một người đàn ông, lại ném một người đàn ông qua vai, hung hăng đánh tới đầu của người đàn ông cuối cùng!
Toàn bộ quá trình chỉ có mấy giây, liền một mạch, không hề gián đoạn, giết những người đàn ông kia vội vàng không kịp chuẩn bị.
Khi nhận ủy thác, không có ai nói cho bọn họ rằng người phụ nữ nhìn như yếu đuối này lại giỏi đánh nhau như vậy...
Cô rèn luyện sức mạnh cơ bắp và thuật phòng thân suốt một năm, không đối phó được với những Mafia từng nhận huấn luyện chuyên nghiệp, song đối phó với những người đàn ông chỉ đơn giản là muốn hủy trong sạch của cô thì vẫn dư thừa.
Úc Tiểu Noãn nhìn qua những người đàn ông nằm trên mặt đất đau đến nỗi kêu gào lăn lộn, không chút hoang mang nhặt giày cao gót lên đi vào, sau đó mặt lạnh đi qua, nhấc chân, dẫm mạnh lên cổ tay một người đàn ông trong đó, ánh mắt cô quyết tâm, hơi nhún chân, một đôi giày đẹp trằn trọc cọ xát, đế giày bén nhọn của giày cao gót như thể muốn đâm xuyên qua xương cốt của người đàn ông đó, đau đến nỗi kêu cha gọi mẹ, mồ hôi liên tục thấm ra, giọng run rẩy không ngừng cầu xin tha thứ với Úc Tiểu Noãn: “Thật xin lỗi... Thật xin lỗi, bà cô à, thả, thả chúng tôi ra đi...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây