Úc Tiểu Noãn nghiêng đầu sang bên cạnh, tác dụng của rượu tất nhiên chưa biến mất. Môi cô khẽ nhúc nhích, lúc gọi tên anh, chân mày cô nhíu chặt, giống như nhớ lại rất nhiều chuyện đau khổ.
Thương Dật Hàn cúi đầu nhìn cô, bỗng nhiên khẽ giật mình.
Nỗi đau cô vất vả lắm mới lắng xuống giờ phút này lại vỡ tan.
Nước mắt mặn chát từ khóe mắt chảy xuống, giọng cô rất khàn, rất yếu ớt, khẽ lẩm bẩm: “Dật Hàn... Đừng đi...”
“Đừng đi mà...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây