Bên trong giọng Thương Dật Hàn vẫn nhàn nhạt, tràn ngập từ tính và ý cười: “Cậu muốn biểu đạt gì, cậu hiểu rõ cô ấy sao?”
“Chí ít mỗi câu cô ấy nói tôi đều sẽ tin tưởng vô điều kiện.” Nhìn anh, Cố Thiên Ca nói: “lúc trước, nếu như không phải là vì thuốc giải của em gái anh, cô ấy tội gì bị anh một mực tra tấn, cô ấy là vì em gái anh, đồng thời cũng là vì anh, mới lựa chọn hi sinh chính mình, Thương tổng, cô ấy yêu anh như vậy, nhưng anh thì sao, đối xử với cô ấy thế nào, anh bắt Thần Hi đi, muốn đưa Thần Hi đi châu Âu moi tim, chẳng bằng anh trực tiếp giết chết cô ấy, còn cô ấy ít đau hơn.”
Ngoài cửa, Thương Dật Tuyết che miệng lại.
Cái gì...
Ánh mắt của cô bé trợn to, sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây