Cái áo sơ mi này là cô chọn cho anh, bây giờ để cô tự tay cởi xuống cũng hợp tình hợp lý.
Chất sợi tổng hợp tinh xảo, sờ trong tay có xúc cảm mềm mại, Úc Tiểu Noãn sờ một hồi lâu, lại chậm chạp không làm động tác tiếp theo.
Trong lòng trong mắt cô đầy sự đau đớn, đau đến mức môi cô run run, hai tay run rẩy, trong con mắt màu hổ phách tràn ngập bất lực và hoảng sợ.
Có một số việc, lúc trước có thể làm được, lúc này chưa chắc có thể làm được.
Trước đó ở suối nước nóng, bốn bề vắng lặng, thế nhưng ở đây thì khác, đây là phòng pha lê trong suốt, tuy Thương Dật Hàn không nói cho cô biết rốt cuộc từ bên ngoài có nhìn thấy bên trong hay không, nhưng trong tiềm thức, cô cảm thấy có thể nhìn thấy, đây là một loại cảm giác xấu hổ và nhục nhã, dường như tất cả những gì mình làm bị người khác nhìn thấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây