“Cô dựa vào đâu mà cảm thấy tôi muốn đối phó với cô?” Thương Dật Hàn chế nhạo nhìn cô, bờ môi hất lên trào phúng: “Úc Tiểu Noãn, cô cho rằng cô là ai? Từ lúc vừa mới bắt đầu tôi đã nói với cô, nếu như cô có thế khiến tôi vui vẻ thì tôi sẽ cân nhắc, thế nhưng hành động hôm nay của cô không xuất phát từ ý định ban đầu, giao dịch của chúng ta thất bại.”
“Những lời anh nói, rốt cuộc câu nào là thật, câu nào là giả?” Úc Tiểu Noãn lui lại hai bước, khó tin nói.
“Tôi cũng muốn hỏi cô vấn đề này.” Thương Dật Hàn tiện tay đặt chén rượu xuống, nói một cách mây trôi nước chảy: “Ở bên tôi, rốt cuộc cô cười thật lòng hay là giả ý xu nịnh để cứu đứa trẻ kia?”
“Có quan trọng không?” Úc Tiểu Noãn cười khổ: “Nếu mục tiêu của anh đã không phải tôi, vậy tôi cười hay không cười, thật lòng hay không thật lòng, đáng lẽ Thương tổng sẽ không để ý mới đúng chứ, với lại, anh vẫn không bỏ xuống được, không thể quên được, còn muốn tra tấn tôi, nhìn tôi sống không bằng chết, đưa tôi đi nghĩa trang, ngắm hoa anh đào, thăm cha mẹ, cùng tôi ngồi vòng quay mặt trời, ngắm sao trong phòng pha lê, tất cả chẳng qua chỉ là thủ đoạn anh dùng để báo thù tôi, nếu như đây chính là mục đích của anh, vậy tôi cho anh biết anh đã đạt được rồi. Thương Dật Hàn, anh thù dai như thế, thế nhưng anh biết cái gì, anh biết một năm qua tôi sống thế nào, trải qua chuyện gì không, anh không biết gì cả, anh hoàn toàn không biết rốt cuộc Thần Hi quan trọng với tôi như thế nào! Anh nhất định phải cướp đi tất cả mọi thứ bên cạnh tôi mới bằng lòng bỏ qua sao!?”
“Thần Hi rất quan trọng với cô sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây