Cười trầm thấp vài tiếng, Thương Dật Hàn đặt dĩa xuống, nhìn cô không chớp mắt, đôi mắt đen nhánh chợt lóe lên một tia dịu dàng, anh khẽ nhếch khóe môi tạo thành đường cong cưng chiều sáng lạn: “Úc Tiểu Noãn, tâm trạng cô thay đổi thất thường như thế, lúc thì khóc, lúc thì cười, khi muốn mắng thì mắng, khi vui mừng thì chủ động nhào tới, tôi rất khó tin tưởng sẽ có người đàn ông nào chịu đựng nổi cô.”
Nghe lời chế nhạo của anh, lần này Úc Tiểu Noãn càng thêm nổi giận: “Không phải trước mặt ai tôi cũng như vậy, tại sao không có người chịu đựng nổi tôi?”
“Ý cô là, chỉ ở trước mặt tôi cô mới như vậy?” Thương Dật Hàn không hề chớp mắt nhìn cô chằm chằm.
Ý thức được mình rơi vào cái bẫy của anh, đôi mắt Úc Tiểu Noãn trốn tránh, cô ôm chén rượu hồi lâu không buông tay.
Đầu hơi chếnh choáng, gò má cô hơi ửng đỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây