“Không có ý gì.” Úc Tiểu Noãn bình tĩnh nói: “vừa rồi tôi chỉ nghĩ muốn đùa với anh một chút, anh cũng biết, khi tôi làm chuyện điên rồ thì sẽ quên mất bản thân là ai.”
Thương Dật Hàn nở nụ cười: “Theo như lời em vừa nói, tôi lại có chút cảm thấy tội lỗi.”
Úc Tiểu Noãn nhíu mày: “Cái gì, anh coi thường tôi sao, tôi đã nói rồi, tôi cũng có giới hạn…”
Cô nói chưa dứt lời, bàn tay anh đặt trên eo cô đã dùng sức ấn xuống, lực rất lớn. Cơ thể hai người không kìm được mà kề sát nhau, hai chân trơn nhẵn áp vào bên đùi anh, vô tình chạm tới chỗ kia khiến cô hoảng sợ.
Úc Tiểu Noãn há hốc miệng, ngây người chưa kịp phản ứng lại, đã cảm thấy như có một luồng nhiệt nóng chẳng thẳng lên não khiến khuôn mặt cô nháy mắt đỏ bừng như tôm luộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây