Mặc kệ anh tiếp theo muốn làm gì, Thần Hi, cô nhất định phải đem về.
Cô có thể chịu được tất cả sự nhục nhã, dù cho ngày càng tệ hơn.
“Tôi sẽ không đi, tôi đống ý, trước 12 giờ đêm hôm nay, tôi sẽ ở bên cạnh anh.”
Nghênh đón ánh mắt u tối của anh, Úc Tiểu Noãn cố gắng điều chỉnh hô hấp, không một tiếng động từ trong ngực anh dãn ra, lui về sau một bước nhỏ, cô ngẩng đầu, chỉ vào đu quay cao choc trời cách đó không xa: “Tôi hơi mệt rồi, chúng ta đi cái kia đi.”
Thời điểm ngồi trên đu quay lên cao, Úc Tiểu Noãn đột nhiên nhớ tới Trầm Kiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây