Nếu đã nói vậy, cô bằng bất cứ giá nào, vì Thần Hi, những chuyện khác tạm gác lại đi.
“Nói thì dễ, phải xem em sẽ làm thế nào khiến tôi vui vẻ đã.”
Thương Dật Hàn khẽ cười, nhưng trong đôi mắt lại không chứa bất kì tình cảm nào dường như liếc một cái có thể đóng băng bất cứ thứ gì. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào hắt lên gương mặt kia, hoàn mỹ đến kỳ ảo, xuất sắc hơn người.
Úc Tiểu Noãn ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Vậy anh muốn tôi làm cái gì?”
“Trước tiên cười một cái cho tôi xem.” Thương Dật Hàn ung dung.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây