Thần Hi chăm chú nhìn về phía trước, mồ hôi trong lòng bàn tay càng thêm dày đặc: “Đồ ngốc như chị, chỉ cần hiểu sẽ biết, chị căn bản không có khả năng làm ra chuyện đẩy ngã người già, hoành đao đoạt ái, mặc dù em không biết rốt cuộc giữa chị và Thương tổng đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu như lần này, chúng ta có thể còn sống trở về, chị có thể đáp ứng với em, chị sẽ đi tìm Thương tổng thẳng thắn, ở lại bên cạnh anh ta, không cần chạy trốn theo em nữa hay không...”
“Đừng nói nữa, Thần Hi...” Úc Tiểu Noãn nhìn cậu, nước mắt rơi xuống: “Em sẽ sống, chúng ta đều sẽ sống...”
Thần Hi cười: “Chỉ hi vọng như thế đi.”
Úc Tiểu Noãn chắp tay trước ngực, không ngừng cầu nguyện trong lòng.
Thần Hi nheo mắt, thay đổi tay lái theo hướng gió.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây