Cố Thiên Ca đỡ cơ thể xụi lơ của cô dậy, hai tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt cô: “Tiểu Noãn, tỉnh lại đi, cô còn ổn không?”
Từ lúc cô vừa mới bị đẩy tới cửa khoàng, đến lúc được cứu lên, có lẽ còn chưa tới thời gian một phút.
Anh lại giống như trải qua vô số lần luân hồi.
A Nặc chết rồi, anh không thể mất đi cô được nữa...
Nghĩ đến A Nặc, cảm xúc Thiên Ca lại trở nên bi thương lần nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây