“Được rồi, anh đừng nói A Nặc nữa, không có A Nặc dẫn bọn tôi đi thuyền đánh bài, bây giờ anh vẫn còn đang trong tay Mạc Sâm đấy, anh nên cám ơn anh ấy mới phải nha.” Úc Tiểu Noãn cười nói.
“Đúng thế đúng thế.” A Nặc vô cùng đồng ý với quan điểm của Úc Tiểu Noãn.
“Được rồi, Thần Hi ngoan, uống canh bồ câu đi.” vẻ mặt Úc Tiểu Noãn tươi cười, ép sát từng bước.
“Chị hãy bỏ qua cho em đi... À, đúng rồi.” Bỗng nhiên, Thần Hi bỗng nhiên ngẩng đầu, cậu dùng bức thiết ánh mắt nhìn Úc Tiểu Noãn: “Chân của em còn dùng được không, sẽ không tàn phế chứ?”
Úc Tiểu Noãn và Cố Thiên Ca nhìn nhau một cái, Úc Tiểu Noãn không nhịn được cười ra tiếng, tay cô nắm thành quả đấm, nặng nề rơi xuống chân bị thương của Thần Hi: “A! ! !” Thần Hi cực kỳ bi thảm, nằm trên giường run lẩy bẩy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây