Úc Tiểu Noãn và Thần Hi đứng trước cánh cửa, cửa đang đóng, hiệu quả cách âm rất tốt , không nghe thấy tiếng vang nào bên trong.
Úc Tiểu Noãn khẽ nhếch khóe môi, chính là chỗ này.
Cô quay đầu, dịu dàng nói với người đàn ông say kia: “Được rồi, tôi tha thứ cho anh, anh hãy đi nhanh đi.”
Người đàn ông say đó nghe thấy chữ đi, trong nháy mắt cảm động đến rơi nước mắt, lảo đảo không còn hình bóng nhanh như chớp.
Úc Tiểu Noãn nghẹn họng nhìn trân trối: “Chạy thật đúng là nhanh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây