“Này, em uống rượu làm gì!” Cố Thiên Ca gõ đầu cậu, Thần Hi lại xem thường, cậu lay lay ly rượu trống không, con mắt nhìn chằm chằm Úc Tiểu Noãn nói: “Chị cũng thấy đấy, chuyện mọi người làm, em cũng biết làm, đừng lôi trẻ con ra làm cái cớ để lừa em.”
“Không ai dám lừa em đâu, em là ai nha, em chính là Thần Hi thiếu gia đấy.” Úc Tiểu Noãn vuốt lông cậu, sợ chọc vị tiểu thiếu gia không sợ trời không sợ đất này, bỗng nhiên, cô nhìn về phía Cố Thiên Ca, âm thanh mềm mại, nhenh chóng chuyển chủ đề: “Kể chuyện của anh đi, Thiên Ca.”
Cố Thiên Ca liền giật mình: “Sao lại hỏi đến tôi rồi, tôi có thể có chuyện gì chứ?”
“Chuyện của anh và A Nặc nha.” con mắt Úc Tiểu Noãn sáng lấp lánh, giống như ánh sao: “Anh và A Nặc quen nhau thế nào, đi vào ngành giải trí ra sao, anh ấy một mực đi theo anh sao?”
“Tôi và A Nặc quen biết từ nhỏ.” Cố Thiên Ca nhìn mặt nước, thấp giọng nói: “Lúc đó, chúng tôi đều là trẻ em trong cô nhi viện, bởi vì tính cách quá cứng, cho nên không ai nhận nuôi, về sau, A Nặc liền theo tôi rời đi, chúng tôi cùng lang thang, vì sinh tồn, công việc gì cũng làm, thậm chí còn lăn lộn xã hội đen, đi theo một vị đại ca ăn ngon uống sướng, lúc đó, chúng tôi không có khái niệm đúng sai gì, chỉ cảm thấy, có thể sống là được, nhưng về sau...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây