Thẩm Kiều thở dài, chuyển sang đề tài khác, dịu dàng nói: “Cô có muốn ngủ thêm lúc nữa không? Vừa tỉnh lại, đừng để mệt mỏi quá.”
“Không cần, tôi không thích ở bệnh viện.”
“Tôi nấu canh cá cho cô đấy, canh vẫn còn nóng, cô phải ăn vào mới có sức để sớm ra viện.” Thẩm Kiều hào hứng đi lấy hộp giữ nhiệt đặt ở trên bàn.
Anh ta múc một bát canh cá nóng hổi bưng đến trước mặt Lam Hâm Dao, sợ canh quá nóng, anh ta thổi thổi cho canh nguội bớt đi, nở nụ cười dịu dàng nói: “Nào, tiểu thư, cô ăn chút canh đi đi.”
Lam Hâm Dao nhìn chằm chằm vào anh ta, một lúc lâu sau vẫn không nhận lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây